Quà tuyệt vời của ông già Noen(Cuộc Đua Đến Phần Thưởng)

Quà tuyệt vời của ông già Noen(Cuộc Đua Đến Phần Thưởng)
Quà tuyệt vời của ông già Noen (Cuộc Đua Đến Phần Thưởng)
Năm nay, đến ngày Giáng Sinh, làng quê nơi tôi sống lại vui nhộn hơn bao giờ hết. Không phải vì ai đó bày bánh trưng, hay thêu nón quai thao để tặng cho mẹ, mà đơn giản chỉ vì cơn sốt tìm quà của ông già Noen bắt đầu lan rộng.
Rồi năm nào cũng vậy, mùa đông đến, ông già Noen lại quay trở lại, rối ren giữa đám dân chúng đông đảo tìm kiếm món quà tặng cho người thân mình. Ông ấy là một người đàn ông già và đáng yêu, với mái tóc bạc phủ kín đầu và đôi mắt tươi cười chứa đầy nỗi niềm. Wíchqqwxcwxyổnghủ kể rằng ông già Noen chính là người mà ai cũng muốn gặp một lần trong đời.
Cùng với đám trẻ em oi ả, tôi đã đến thiên đường quà tặng của ông già Noen. Điều đầu tiên tôi thấy khi bước vào chính là sự nhộn nhịp của hàng trăm người đàn ông già, đang dùng bàn tay cầm lấy những món đồ chơi mới nhất, từ Lego cho đến các bộ việt dã.
Đây là nơi có sự pha trộn của mọi thứ: những túi quà to xác, những chiếc xe cổ, và những bộ đồ bơi cho mùa hè. Tất cả đều lóng ngóng bị cắt giảm giá. Hầu hết chúng đều kém hấp dẫn; tôi không chắc ai lại thật sự mua chúng. Nhưng một số món hàng, như chiếc xe đạp, lại có màu sắc chân thực và cử chỉ rất tốt.
Một số người đàn ông già khác đang chi hết hầu bao của mình để mua món quà hoàn hảo cho đứa cháu của họ. Tôi nhìn thấy một người đàn ông già đã tận hưởng niềm vui từ việc mua một bộ trượt tuyết cho cháu trai của mình, nhưng anh ta đã phải kết thúc cuộc mua sắm vì không còn đủ tiền.
Tôi cũng đã tham gia vào cuộc đua tìm kiếm món quà hoàn hảo, và cuối cùng tôi tìm được một hộp bút chì màu sắc đẹp và hình thức bắt mắt. Tôi rất hy vọng món quà này sẽ khiến em trai tôi vui lòng.
Khi đã có quà, tôi đã ra ngoài tìm kiếm ông già Noen. Tuy nhiên, tôi đã nhận ra rằng tôi không biết ông già đang ở đâu. Tôi đi qua từng góc phố nhưng không thấy người đàn ông già còn nào. Cuối cùng tôi đã quay lại nhà và bóng trắng bay lên vách tường, tôi nghĩa địa ông già đã trú tại đó.
Đó là một trải nghiệm rất thú vị, và đột ngột một suy nghĩ xen vào đầu tôi – liệu tôi có thể trở thành một ông già Noen khi tôi già đi? Nếu vậy, tôi rất hy vọng không ai sẽ quên tôi giống như tôi không thể tìm thấy ông già Noen.